Đẹp trai, học giỏi, gia đình khá giả, anh chính là thỏi nam châm hút hồn các cô gái trong lớp tôi. Và có lẽ ai cũng từng mơ ước sẽ trở thành bạn gái của anh, đương nhiên tôi cũng vậy.
Thế nhưng, khác với mọi người, tôi chưa từng gửi cho anh một lá thư hay bí mật nhét vào cặp anh một bài thơ tình ý nhị. Tôi chỉ lặng lẽ đứng nhìn anh cười tươi rói trước những lời tán tỉnh đầy mật ngọt và tự nhủ: hạnh phúc là được nhìn thấy người mình yêu thương sống vui vẻ.
Mối tình đơn phương thầm lặng ấy có lẽ sẽ chỉ là chút buồn mơ mộng trong quãng đời sinh viên, nếu không có một ngày trong ngăn bàn tôi bất ngờ xuất hiện một bông hồng. “Có lẽ ai đó đã để nhầm chỗ. Chỗ của nó là ở bàn bên cạnh – “đại bản doanh” của anh cơ”. Thế nhưng, gì kia nhỉ, một lá thứ nhỏ, chính xác hơn là một lời tỏ tình dành cho tôi. Không thể tưởng tượng được, chủ nhân của nó chính là anh. Tim tôi đập rộn ràng và mắt như nhòe đi vì hạnh phúc. Đến bây giờ tôi cũng chẳng nhớ nổi trong đó có lời ong bướm, đường mật nào, nhưng những nhịp đập rung lên rộn ràng của con tim thì vẫn còn nguyên vẹn. “Nếu em đồng ý, hãy gặp anh trên sân thượng của trường”, tôi chạy như bay sau khi đọc xong dòng chữ ấy. Và cảm xúc đã thực sự vỡ òa khi người đứng đó chính là anh.
Những ngày sau lần tỏ tình lãng mạn ấy, tôi như đắm mình trong men say hạnh phúc. Chưa bao giờ cuộc đời lại tươi đẹp như vậy. Tôi và anh thường cùng nhau đi dạo quanh hồ Tây lộng gió, hay bên những ghế đá đầy lá vàng rơi trong công viên, và thỉnh thoảng cũng trao cho nhau những cái nắm tay đầy rụt rè. Không như những cặp đôi khác, chúng tôi chưa từng trao nhau nụ hôn say đắm, song với tôi, một cái thơm nhẹ lên gò má cũng là quá đủ. Tôi thực sự thấy bình yên khi ở bên anh.
Hơn một năm trôi qua và tình yêu của chúng tôi vẫn trong trẻo như ngày đầu. Vẫn là những buổi đi dạo cùng nhau, vẫn là những nụ hôn khẽ khàng lên gò má, vẫn là những cái nắm tay đầy bối rối, nhưng cảm xúc thì đã có phần đổi khác. Tôi thực sự thấy nhàm chán khi mọi thứ cứ bình bình trôi đi như vậy. Điều mà tôi khao khát lúc này là những cái ôm siết chặt, những nụ hôn nồng cháy và thậm chí là cả nhu cầu sinh lý nữa. Tôi muốn chúng tôi thuộc về nhau mãi mãi. Thế nhưng anh không hiểu và hình như cố tình không hiểu điều ấy. Ngay cả khi tôi chủ động vòng tay ôm chặt, anh vẫn một mực đẩy ra: “Anh không muốn đi quá giới hạn, hãy dành những thứ ngọt ngào nhất cho đêm tân hôn”. Lúc như vậy tôi lại cười buồn: “Em hư quá phải không anh?”.
Cuối cùng chuyện cần đến cũng đã đến. Sau khi ra trường, tôi và anh làm đám cưới trong sự chúc phúc của gia đình hai bên. Một đám cưới trong mơ – ai cũng bảo vậy khi thấy tôi - một kẻ vô cùng bình thường lại có thể sánh đôi cùng chàng hoàng tử bạch mã. Tưởng như hạnh phúc đã nằm trọn trong tay, nhưng ngày cưới cũng là ngày tôi nhận được “trái đắng” đầu tiên khi anh từ chối chuyện “vợ chồng” với lý do quá mệt. Ngày thứ hai, ngày thứ 3 rồi cả một tuần sau vẫn cứ tiếp tục trôi qua như thế, nhưng lý do thì có sự đổi khác. Khi thì anh bảo bận công việc, khi thì nói hôm nay không có hứng, khi thì trở về nhà trong tình trạng đã say xỉn... Đầu tôi như phát điên ngay trong tuần trăng mật.
Đang quay cuồng với hàng trăm câu hỏi khiến mình muốn nổ tung, tôi vô tình phát hiện một chuyện động trời khi thấy trong cặp sách anh có rất nhiều bao cao su và thuốc bôi trơn. Không thể tin vào mắt mình, tôi lập tức gọi điện “chất vấn”, nhưng tất cả những gì nhận được chỉ là: “Đó chỉ là trò đùa của một người bạn làm cùng công ty thôi”. Rõ ràng sự thật không phải như thế. Lẽ nào anh đang giấu tôi quan hệ ngoài luồng với một cô gái khác?
Rồi từ đó, tôi để ý hơn những hành động của anh. Đúng như tôi dự đoán, anh thường xuyên đi chung với một cô gái khá trẻ. Họ thường xuyên cùng nhau đi ăn, cùng nhau đi uống cà phê và cùng nhau nói chuyện rất vui vẻ. Tôi như kẻ mất hồn khi tận mắt chứng kiến cảnh ngoại tình ấy. Tại sao không yêu tôi, sao anh lại cưới tôi làm vợ? Tại sao một người như anh lại nỡ đối xử với vợ mình như thế? Hôm nay, tôi sẽ ngay lập tức làm đơn ly dị. Nhưng lẽ nào lại rút lui một cách nhẹ nhàng như thế? Phải làm gì đó cho họ bẽ mặt trước đám đông. Anh ta xứng đáng bị như vậy.
Và như một người điên, tôi lao đến trước mặt anh, mặt tím bầm vì tức giận. Chẳng để cả hai kịp phản ứng gì, tôi tát liên tiếp vào mặt cô gái kia hai cái: “Đồ con gái hư hỏng, tại sao lại đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác như thế? Còn anh nữa, tại sao anh lại ngoại tình khi vừa mới cưới tôi chưa đầy một tháng”. Cứ như thế, tôi gào thét ầm ĩ khiến ai cũng ngoái nhìn. Tưởng như chẳng còn gì đau khổ hơn, nhưng tai tôi như ù đi khi nghe lời hét to của cô gái kia: “Chị điên à? Chồng chị là người đồng tính. Lẽ nào anh ta lại cặp bồ với tôi?”
Ngay lập tức, những tiếng ồ lên của mọi người xung quanh khiến tôi càng sững sờ. Còn anh, cũng chẳng buồn nhìn tôi một cái mà bỏ đi luôn. Tôi như người chết đứng, nhưng nước mắt cứ tuôn rơi không ngừng. Tại sao? Tại sao ông trời lại đối xử với tôi như vậy?
Đẹp trai, học giỏi nhưng anh lại là gay
|
vào lúc
17:31
|
Nhãn:
Tâm sự
|
Estou lendo: Đẹp trai, học giỏi nhưng anh lại là gayTweet this!
| Feed.
![](http://img2.blogblog.com/img/icon18_edit_allbkg.gif)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét